Gưi mẹ yêu dấu

312216076 2093761914144233 3971495974844852300 n
Bài dự thi số 05
Bạn có gmail Ngọc Mai Đỗ Thị gửi đến gmail minigame@benhviendakhoatinhphutho.vn
Gửi Chị Mẹ yêu dấu…!
Mẹ ơi, hôm nay trời lại mưa rồi Mẹ ạ!. Hì hì.
Nhanh thật đấy Mẹ nhỉ, mới đó mà Mẹ đã xa con tròn 60 ngày rồi.
Hôm nay là 20/10 Mẹ ạ!. Đi dọc đường về thấy người ta bày bán nhiều hoa lắm, đẹp lắm Mẹ ạ. Tự nhiên nhớ Mẹ nhiều hơn một chút 😣. Giá mà giờ Mẹ còn ở đây, thì chắc nhà mình sẽ vui lắm. Đến tận bây giờ, con vẫn chưa quen việc thiếu vắng Mẹ. Ngày đi lấy chồng, lúc nào cũng thầm cảm ơn cuộc đời mình may mắn, có thêm một gia đình, có thêm Bố, thêm Mẹ, được Bố Mẹ chồng thương yêu, nuông chiều vô cùng. Để mỗi lần chạy về chơi, lại ngồi khoe từ sáng tới tối ở nhà chồng con sướng lắm. Con biết, mỗi lần như vậy, Mẹ lại cười, cười vì mừng cho cô con gái nhỏ của Mẹ.
Vậy mà, đến một ngày, con lại trách than sao ông trời đối xử với Mẹ ác thế, sao nỡ cướp Mẹ của con đi nhanh thế?. Con lại trách bản thân mình chủ quan không quan tâm đến sức khỏe của Mẹ!?. Con lại trách sao Mẹ lại không cùng gia đình mình cố gắng thêm một chút, chiến đấu mạnh mẽ hơn một chút để có thể sống vui vẻ với cả nhà mình lâu hơn chút…
Mẹ có biết không, đã có lúc con giận Mẹ lắm, vì đi làm về mệt, thời gian buổi trưa nghỉ có 1 tiếng, mà Mẹ cứ bắt con về trông cu. Nhưng sau này con mới hiểu, chỉ khi con về, Mẹ mới rời tay cu, nấu cho bản thân mình ăn bữa trưa, có thời gian nghỉ ngơi tranh thủ chút. Giờ con giận bản thân mình nhiều lắm. Rồi khoảng thời gian Mẹ ốm nặng, bắt buộc phải nằm viện điều trị, con quyết định đưa cháu đi gửi, Mẹ còn dặn:”Con gái chịu khó một chút, mấy nữa Mẹ ăn được Mẹ khỏe, Mẹ lại đón cu về trông cho nhớ”. Thực sự, nghe con con chỉ muốn khóc thôi Mẹ ạ, thương Mẹ vô cùng. Cả cuộc đời Mẹ hi sinh cho chúng con, lam lũ, vất vả, nắng mưa Mẹ không ngại ngần. Nhiều lúc con ví Mẹ như “Anh Hùng”, như là “Siêu Nhân”. Bố đi làm xa ít khi về được. Ba anh em ăn học Mẹ không để thua kém ai, không bao giờ để cô giáo phải nhắc nhở nộp tiền học muộn. Đối với một người Mẹ quanh năm ruộng đồng, mương máng, ai thuê gì cũng làm, có lần đi từ 2h sáng trời còn tối mịt, mà 11h đêm mới về, bữa trưa mọi người kể Mẹ nhá tạm chiếc bánh mì con chuột. Quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, thì Mẹ quá là siêu nhân trong lòng chúng con rồi. Nhưng Mẹ ơi, giờ chúng con khôn lớn trưởng thành, chưa kịp báo đáp công ơn của Mẹ, thì đùng cái nhận được tin Mẹ được chẩn đoán Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, di căn hạch…
Con biết Mẹ đã rất suy sụp khi nghe thấy hai từ “Ung thư”, con cũng biết Mẹ đã cố gắng rất nhiều để chống lại căn bệnh này và Mẹ cũng đã chịu nhiều đau đớn lắm… Nên bây giờ, Mẹ phải thật hạnh phúc nha Mẹ.
Những ngày ốm nặng, Mẹ không còn đáp ứng điều trị, Mẹ xin về nhà, khoảng thời gian này thể trạng Mẹ suy kiệt, không thể đi lại, lúc nào cũng trông ngóng, hỏi bao giờ các con về. Nhiều đêm những cơn đau không thể giảm dù đã dùng thuốc, Mẹ chỉ quay đi nhăn nhó chịu đựng, không kêu ca, than vãn với các con, hay cố đưa bàn tay gầy guộc lên vuốt tóc con rồi thủ thỉ:”Mẹ thương lắm đấy, giá Mẹ có hai cô con gái thì con đỡ vất vả vì Mẹ!”. Con thật sự xót xa, không dám khóc trước mặt Mẹ, sợ Mẹ lại càng buồn lòng hơn.
Đến bây giờ, con chỉ biết chúc Mẹ ở nơi đó luôn mỉm cười hạnh phúc. Thiếu Mẹ, chúng con bỡ ngỡ rất nhiều, thi thoảng con còn chêu chúng con có lớn nhưng chẳng có khôn, ba mươi tuổi mà vẫn cơm Mẹ nấu, bát Mẹ rửa, quần áo Mẹ giặt, hết chăm con rồi đến chăm cháu. Nhưng Mẹ chưa từng kêu mệt, chưa từng giận dỗi, mắng mỏ các con. Số Mẹ vất vả, cả đời ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, một đồng tiêu cho mình cũng không dám, cuối đời con cái báo đáp cũng không được hưởng thụ.
Mẹ trong con là cả một đời, Mẹ trong con là vĩ đại, là tuyệt vời, là siêu nhân lắm. Còn nhiều món ngon chưa ăn, còn nhiều đồ đẹp chưa có dịp mặc, còn nhiều nơi hứa Mẹ khỏe lên chút cả nhà cùng đi du lịch mà chưa thực hiện được…
Hôm nay là 20/10, là ngày Phụ nữ Việt Nam, là một 20/10 khác lạ với những năm trước. Không thể ngồi bên Mẹ kể lể đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, không thể chúc mừng Mẹ, không mua hoa tặng Mẹ. Ngày 20/10 năm nay, vẫn ngôi nhà nhà, vẫn căn phòng ấy, nhưng không còn bóng dáng hao gầy của Mẹ ngồi chờ con về đòi chia quà của công ty nữa… Mẹ! Con cầu chúc cho Mẹ của con ở nơi đó được an yên.
Mẹ ơi, hôm nay trời lại mưa rồi Mẹ ạ!. Hì hì.

BỆNH VIỆN ĐA KHOA TỈNH PHÚ THỌ

Facebook
Twitter

Có thể bạn quan tâm

Tải ứng dụng Hồ sơ sức khỏe

Kết nối với bác sĩ trực tuyến, xem hồ sơ sức khỏe trực tuyến

Đánh giá bài viết

5/5

Bài viết nổi bật