THƯ GỬI MẸ

311288182 2092993294221095 6601547049327252919 n
Bài dự thi số 04
Facebook Hiền Trang gửi đến Fanpage Bệnh viện đa khoa tỉnh Phú Thọ
Hà Nội, ngày… tháng… năm
Thư gửi mẹ!
Hà Nội mùa này đẹp lắm mẹ ạ. Có hương hoa sữa, có cái gió se se lạnh, có những con phố đầy ắp lá vàng rơi và thấp thoáng đâu đó là những bà những mẹ thướt tha trong bộ áo dài đứng chụp ảnh. Con đi giữa lòng thành phố ồn ào mà sao thấy lòng lạ quá. Con nhớ mẹ!
Mẹ, một người phụ nữ chịu thương chịu khó, tần tảo vì gia đình; không giỏi làm kinh tế, không khéo ăn khéo nói nhưng lại được rất nhiều người yêu mến, quý trọng. Mẹ không có lợi thế về ngoại hình hay kĩ năng giao tiếp. Nhưng mẹ biết không, sự thật thà, chân thành, nhiệt tình của mẹ đã xua tan hết những định kiến kia, để rồi đọng lại trong lòng mọi người là tình yêu mến, sự trân trọng một cách sống đẹp. Bố mẹ kết hôn năm mẹ 18 tuổi, mọi thứ bắt đầu từ con số 0. Con nghe bố kể, sau khi mẹ sinh con bố mới đi học đại học. Khó khăn lại càng khó khăn. Bố ngày thì đi học còn đêm thì đi buôn xăng dầu. Khi sinh con mẹ bị băng huyết và đến sau này nuôi con cũng vất vả hơn nhiều so với những đứa trẻ khác. Hầu như tháng nào con cũng ốm, phải đi tiêm, đi truyền. Có những lần bác sĩ lấy mấy lần mà cũng chẳng được ven để truyền cho con, mẹ vừa giữ con vừa khóc. Ánh mắt mẹ, gương mặt mẹ lúc đấy có lẽ cả cuộc đời này con sẽ chẳng bao giờ quên. Cũng chính vì như vậy, mà đến giờ con gái mẹ 21 tuổi rồi nhưng cứ hễ bước chân ra khỏi nhà là mẹ lo lắng. Con lớn lên nhờ nghề nấu rượu, nuôi lợn, bán xăng dầu, bán hàng tạp hoá,,,,,. Bố học xong đi công tác xa, một mình mẹ ở nhà quán xuyến mọi việc trong gia đình, chăm sóc, nuôi dạy ba chị em. Nên trong mắt con, mẹ là người con hiếu thảo, người vợ đảm đang và là một người mẹ tuyệt vời. Mẹ đã dạy con lối sống giản dị, lành mạnh; dạy con biết yêu thương, thông cảm; dạy con biết kiên trì phấn đấu, mạnh mẽ vượt qua định kiến, khó khăn.
Trước đây, con vẫn luôn muốn lớn thật nhanh để trở thành một người “trưởng thành” nhưng mẹ ơi, bây giờ con lại muốn nhỏ bé để được mẹ quan tâm bao bọc. Vì trưởng thành là khi con phải chập chững bước vào cuộc sống mới, cuộc sống của sự tự lập, cuộc sống của việc phải làm quen với những cánh cửa khác cánh cửa “gia đình”. Con sẽ lại có thêm nhiều mối quan hệ mới, nhiều bận tâm mới. Quãng đường trở về nhà sẽ dần trở nên xa hơn. Thời gian để ở bên mẹ sẽ dần trở nên ít ỏi hơn. Nhưng mẹ vẫn mãi luôn là điểm dừng chân khi con mệt mỏi, khi con thực sự chẳng biết phải đi theo hướng nào.
Gần đây, con thấy mẹ bị đau bụng nhiều. Con biết là mẹ đi khám mọi chỉ số đều ổn nhưng mẹ không được chủ quan đâu nhé. Sức khỏe là thứ quan trọng nhất đấy mẹ ạ. Lần vừa rồi mẹ đi khám một mình con đã rất lo lắng. Ngay cả khi có kết quả và mẹ bảo: “Mẹ không sao đâu” thì con vẫn chẳng yên tâm. Từ giờ con sẽ nhắc mẹ đi khám định kì và thu xếp thời gian về đi khám cùng mẹ. Điều hạnh phúc nhất đối với con là mẹ luôn mạnh khỏe và là sự bình yên của mẹ. Con biết là khi con lớn lên thì mẹ sẽ già đi, nhưng con chẳng muốn thấy tóc mẹ bạc đi nhiều như thế hay những vết chân chim ở đuôi mắt của mẹ.
Nhà văn Goethe từng nói: “Dù là vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy được sự an bình trong gia đình là người sung sướng nhất”. Đúng mẹ nhỉ. Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và là nơi tình yêu không bao giờ kết thúc. Thật ngọt ngào và ấm áp nếu chúng ta có một mái ấm, một nơi nương náu bình yên như thế để trở về mỗi khi mệt mỏi.
Mẹ ơi, con không chỉ chúc mẹ ngày Phụ Nữ Việt Nam 20/10 mạnh khỏe, hạnh phúc, xinh đẹp mà ngày nào cũng phải như thế mẹ nhé!
Bố Hải híp và chúng con luôn bên mẹ.
CON YÊU MẸ, MẸ KÍNH YÊU CỦA CON!

BỆNH VIỆN ĐA KHOA TỈNH PHÚ THỌ

Facebook
Twitter

Có thể bạn quan tâm

Tải ứng dụng Hồ sơ sức khỏe

Kết nối với bác sĩ trực tuyến, xem hồ sơ sức khỏe trực tuyến

Đánh giá bài viết

5/5

Bài viết nổi bật